Thứ Bảy, 31 tháng 3, 2012

Phôi pha . TCS

... về lại nơi cuối trời 
làm mây trôi  ...


Ôm lòng đêm
nhìn vầng trăng mới về 
nhớ chân giang hồ
ôi phù du
từng tuổi xuân đã già
một ngày kia đến bờ
đời người như gió qua
Không còn ai 
đường về ôi quá dài
những đêm xa người
chén rượu cay
một đời tôi uống hoài
trả lại từng tin vui 
cho nhân gian chờ đợi 

Về ngồi trong những ngày 
nhìn từng hôm nắng ngời
nhìn từng khi mưa bay
có những ai xa đời quay về lại
về lại nơi cuối trời
làm mây trôi 
Thôi về đi 
đường trần đâu có gì
tóc xanh mấy mùa
có nhiều khi
từ vườn khuya bước về
bàn chân ai rất nhẹ 
tựa hồn những năm xưa. 


Trịnh Công Sơn, 1960

         

Thứ Bảy, 24 tháng 3, 2012

Một mình

Em cứ bay trong đời dịu dàng như con gió
Em cứ bay nhưng đừng bỏ lại tôi một mình
(TCS)


Cuộc đời như một dòng nước lũ, một cơn gió cuốn… Mỗi chúng ta ngày càng tất bật tự thả, trôi, bay, băng theo gió, nước. Giữa mênh mang cuộc đời ấy, ta là hạt bụi nhỏ nhoi. Khi xung quanh luôn ồn ào, tấp nập - đông vui và buồn tẻ, vô vị và ý nghĩa, sinh động và nhạt nhòa…

Có những khi ta vô tình chìm lấp. Ta lẫn, khuất vào đâu đó. Ta hòa vào mênh mang...


         



Có đôi khi tôi rất muốn một mình: Buổi sáng thức giấc, đón nhận những ý niệm đầu tiên khi ngày mai đã trở thành hiện tại; hay khi ngày khép cửa, để thấy hiện tại phút chốc trở thành hôm qua...

Trong giây phút hiện tại ấy, biết bao suy nghĩ và cảm xúc, bao nỗi buồn và niềm vui...


Người ta thường cảm nhận rõ nhất sự mềm yếu của trái tim, của tâm hồn khi đang ở một mình.

Nhưng thực sự, phải luôn thật mạnh mẽ, mỗi chúng ta mới có thể một mình!

Chủ Nhật, 18 tháng 3, 2012

Đáng lẽ - Lưu Quang Vũ


















Đáng lẽ chúng mình yêu nhau từ lâu




Trang sách ước năm xưa
Đã đến ngủ bao nàng tiên tuổi nhỏ
Chiếc ghế gỗ chơ vơ bên cửa sổ
Bao giấc mộng đến ngồi rồi lại ra đi

Một trận mưa bất ngờ, một khung cửa thoáng qua
Một gương mặt chập chờn rồi vụt biến
Bao con tàu về ga, bao con thuyền cập bến
Mà riêng em chẳng đến cùng tôi

Em qua bao con đường, em gặp bao con người
Em cười nói giữa bao bè bạn
Em đặt chân lên bao thành phố khác
Mắt em từng in bao tấp nập hoàng hôn

Có thể em đã trú mưa cùng anh ở một ngã ba đường
Em đi qua cầu thang vô tư, có khi còn hát
Có lúc em ốm đau mà anh chẳng biết
Em sống dưới mái nhà cùng thành phố với anh
Mà chẳng gặp nhau dù chỉ một lần
Em hay đâu anh khổ anh buồn
Anh chờ anh đợi?

Nghĩ lại còn giận em lắm đấy
Em biết không, những tháng năm dài
Anh như người con giai
Ở trong bài hát cũ
Đi tìm em phiêu bạt những con sông
“một tin trông
hai tin đợi
ba bốn tin chờ
sao chẳng thấy em?”

Bây giờ chúng mình đã có nhau
Khoảng thời gian còn lại
Thương biết mấy vẫn còn chưa đủ
Lẽ nào anh lại trách em?
Nhưng phải nói cho mà biết
Đáng lẽ chúng mình yêu nhau từ lâu

(DI CẢO)


Thứ Hai, 12 tháng 3, 2012

Thơ ru em ngủ - Lưu Quang Vũ

Anh ở cạnh em đây
Đừng sợ xa nhau nữa
Nắng chiều trên ngọn lá
Gió cồn bụi trắng bay
Nẻo dài còn đợi đấy
Ngủ đi, bạn đường ơi!


Ngủ đi em ơi, trời xanh sau lá thưa
Trưa đã sẫm rồi, cửa ngỏ sương sa
Em nằm nghiêng, tóc cụp xuống như lông thỏ
Như con sóc hiền, như chùm dẻ mùa đông.

Ngủ đi em ơi gian phòng nhỏ như thuyền
Giấc ngủ trôi về như dải sông đen
Có rong dại và ngút ngàn lau trắng
Một thành phố xa xôi có nhịp cầu đá xám
Con quay nâu quay trên hè phố vắng
Con sẻ gầy trên gió hát ngu ngơ.

Ngủ đi em ơi, sân thượng áo phơi
Những tấm chăn hoa những thảm màu sặc sỡ
Rãnh nước chung quanh khu nhà nhỏ
Khói mịt mù mắt trẻ con cay.

Ngủ đi em ơi, trên tường mảnh chai
Không ngăn nổi những đám mây xô giạt
Những quả đồi cao những thung lũng hẹp
Tiếng tù và vang dội lòng khe.

Ngủ đi em ơi, những người gặt lúa về
Đang múa trên bờ ruộng
Tiếng tay vỗ nhịp nhàng như sóng
Tiếng hát chập chờn lúc hiện lúc tan.

Ngủ đi em ơi, làng biển nắng chang
Không có chiếc thuyền nào bão lật
Trong rừng thẳm không ai lên cơn sốt
Người lính bị thương vết bỏng đỡ đau rồi

Em hãy yên lòng một lát thảnh thơi
Ước chi lo mọi nỗi em lo, buồn mọi nỗi em buồn
Cho phút này em được ngủ ngon
Ta sẽ cùng qua bao làng mạc ruộng vườn,
Bao giếng nước, ngày vui, bao mùa cấy gặt
Người đi đường mệt mỏi ơi, ngủ đi cho lại sức

Như chưa hề khổ nhọc
Như chưa hề đắng cay
Anh ở cạnh em đây
Đừng sợ xa nhau nữa
Nắng chiều trên ngọn lá
Gió cồn bụi trắng bay
Nẻo dài còn đợi đấy
Ngủ đi, bạn đường ơi!