Thứ Tư, 6 tháng 11, 2013

Gọi mùa

Em thương ơi khi đó em biết hết
Điều anh không biết nói hôm nay
(Mùa thu ấy vẫn còn nguyên ở đó - LQV)
Sự diệu kì của trời đất mông mênh
Sự diệu kì của tia nắng mong manh
Sự diệu kì của cuộc đời mạnh mẽ
Vừa bí ẩn vừa rõ ràng đến thế
Không cho ai được sống nửa vời
(Chiều chuyển gió - LQV)


Không phải ngày lạnh đầu tiên của mùa lạnh năm nay. Không còn cảm giác xác xao đến xáo xác, rộn rạo khi nghe từng sợi gió luồn trên da, trên tóc. Không còn niềm hân hoan khi thấy nắng tắt trên những vòm cây đang dần khô lá. Không những khoảng khắc vui khi một mình gõ nhịp bước chân trên hè phố. Tất cả đều không...

Bỗng nhiên tôi muốn đi đâu đó thật xa, một mình. Có lẽ Hạ Long chăng? Để được thả hồn giữa mênh mang sông nước, cảm nhận nỗi khô khan của cuống họng mỗi khi cơn gió biển phả vào. Để được run rẩy co mình trong hơi lạnh, nhìn từng chú cá nhỏ tung mình hớp không gian ngoài sóng nước.

Hết rồi. Biển Big Sur không một bóng người...


(...)