Thứ Sáu, 21 tháng 10, 2011

LỜI HỨA LÚC BÌNH MINH

Hết rồi. Biển Big Sur không một bóng người, còn tôi vẫn nằm trên cát, đúng chỗ tôi đã ngã xuống. Sương mù biển khơi làm cho mọi vật trở nên dìu dịu; phía chân trời không một cánh buồm ló dạng; trên một mỏm đá, trước mặt tôi, hàng nghìn con chim đang đậu; trên một mỏm đá khác là một gia đình chim hải cẩu: hải cẩu bố cứ dập dềnh trên mặt sóng, bóng nhẫy và đầy vẻ tận tâm, miệng ngậm một con cá. Thi thoảng, những con nhạn biển hạ xuống gần đến mức tôi phải nín thở, và nhu cầu xưa cũ trỗi dậy trong tôi: một lát nữa thôi, chúng sẽ đậu lên mặt tôi, nép mình vào cổ tôi, vào vòng tay tôi, một lát nữa thôi, chúng sẽ phủ khắp người tôi... Ở tuổi bốn mươi bốn, tôi vẫn còn mong được âu yếm thực sự. Tôi đã nằm trên cát lâu lắm rồi, nằm bất động như thế trong khi những con bồ nông và chim cốc đậu thành vòng tròn quanh tôi và lúc nãy, một con hải cẩu đã thả mình theo sóng đến tận chân tôi. Nó ở đó một lúc lâu và ưỡn mình trên hai vây nhìn tôi, nhìn xong lại quay về với đại dương. Tôi mỉm cười với nó, nhưng trông nó có vẻ nghiêm nghị và đượm buồn, như thể nó biết điều gì đó.
 ...
Hết rồi. Bờ biển Big Sur trống vắng hàng trăm cây số, nhưng thỉnh thoảng khi ngẩng đầu lên, tôi lại thấy mấy chú hải cẩu trên một mỏm đã trước mặt và hàng nghìn chim cốc, mòng biển cùng bồ nông trên một mỏm đá khác, và cũng thỉnh thoảng, tôi thấy tia nước phun lên từ những con cá voi đang bơi ngoài khơi, và lúc tôi nằm bất động vài giờ trên cát như vậy, một con kền kền bay lượn chầm chậm trên đầu tôi.
Giờ thì cú ngã của tôi đã xảy ra được nhiều năm rồi, tôi thấy dường như chính tại nơi này, chính tại những mỏm đá ở bờ biển Big Sur này, tôi đã ngã xuống và suốt bao lâu nay, tôi vẫn lắng nghe và tìm cách hiểu tiếng thì thầm của đại dương.
Thành thực mà nói, tôi chưa thua cuộc
 ...
Thế đấy. Sắp phải rời xa bờ biển, nơi tôi nằm nghe biển khơi đã rất lâu rồi. Tối nay, ở Big Sur, sẽ có sương mù nhẹ, trời sẽ se lạnh, còn tôi, tôi chưa bao giờ học cách nhen lửa để tự sưởi ấm mình. Tôi sẽ cố nán lại đó một lúc nữa, để lắng nghe, bởi vì tôi luôn có cảm giác mình sắp hiểu những gì đại dương muốn nói. Tôi nhắm mắt lại, mỉm cười và lắng nghe… Tôi vẫn còn giữ những thói quen lạ lùng đó. Bờ biển càng hoang sơ tôi càng thấy nó đông đúc. Những chú hải cẩu đã lặng im trên những mỏm đá, và tôi ở đó, mắt nhắm lại, miệng mỉm cười, tôi tưởng tượng một chú hải cẩu nhẹ nhàng đi về phía mình còn mình thì bỗng cảm thấy một chiếc mõm thân thương cà vào má và hai vai. Tôi đã từng sống.

Romain Gary


TƯ LIỆU:
 


MOTHER IN THE DREAM

Trong đất trời bao la rộng lớn
Em mơ thấy mẹ đang cầu nguyện cho em
Mẹ đưa cho em sữa, thứ quí giá của đất trời
Mẹ của em ở một nơi rất xa
Trong khi những vì sao đang lấp lánh trên đồng cỏ xanh
Em lại nghĩ về khuôn mặt ân cần của mẹ
Mẹ ở thiên đường và cầu nguyện cho em một cuộc sống bình an, hạnh phúc

Mẹ đang ở một nơi rất xa
Trong giấc mơ, em thấy ngôi nhà thân yêu của mình hiện ra dưới ánh nắng mặt trời
Và mẹ đang hát những khúc ca êm đềm
Có một dải cỏ xanh trải dài trước nhà em
Mẹ em đang ở một nơi rất rất xa và chờ đợi em trở về
Mẹ ở thiên đường và cầu nguyện cho em một cuộc sống bình an, hạnh phúc

"Gửi" cho mẹ những "bông hoa thánh sương"
Con có thể cảm nhận được từ ánh mắt của mẹ
Con của mẹ đã bị đánh thức bởi giấc mơ
Hãy đến đây mẹ của con
Con mơ cưỡi chim bạc bay trên bầu trời
Con mơ mẹ mang cho con hạnh phúc
Con trai của mẹ đang đến và làm ơn hãy đợi con
Mẹ ở thiên đường và cầu nguyện cho em một cuộc sống bình an, hạnh phúc

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét