Thứ Ba, 5 tháng 4, 2011

Thế thì dạy em yêu anh đi

Hôm nay có phải thanh minh không nhỉ? Sao trời âm u, vắng nắng và lạnh lẽo thế. Giống như những ngày đầu tiên của mùa đông chứ không phải tiết trời gần xa xuân nữa.
Lang thang trên mạng, vào Bình Minh Mưa, một trang web được bạn gửi năm xưa và đọc được title bài viết này.
Ghi nhớ vào đây đường link đó nhé:
- Thế thì dạy em yêu anh đi
http://www.bmmua.com/2011/04/the-thi-day-em-yeu-anh-di/
- Thực và buồn
http://www.bmmua.com/2011/04/thuc-va-buon/
Cuộc sống vốn là thực và buồn, nhưng vì nó quá thực nên tôi không thể đem tư duy của mình mà ảo ra nó được, cũng không thể đem nỗi buồn của mình đắp vào nỗi buồn của nó. Và cũng vì thế nó vẫn đơn giản mà trôi đi, giống guồng quay của một cái bánh xe, đi mãi, đi mãi mà không biết đâu là điểm cuối cùng.

Sáng nay ngủ dậy, mở cửa sổ, tôi cũng nhìn thấy đậu trên cành cây một chú chim nhỏ. Nhưng có lẽ lớn hơn sẻ nhỏ của K. Chú ấy đang đứng so vai và xù lông im lặng. Không hiểu chú đang nghĩ điều gì?
- Sẻ nhỏ
http://kazenka.blogspot.com/2011/04/se-nho.html

Thầy giáo VHVN của tôi yêu và lấy cô học trò nhỏ, học sinh giỏi văn trong đội tuyển thi QG của mình. Thầy thô ráp, béo tròn và thấp. Cô mảnh khảnh và giọng nói gai gai, đôi mắt nhỏ và buồn ẩn sau cặp kính cận. Sau này, từ vợ_học sinh, cô trở thành đồng nghiệp của thầy, nhưng theo đuổi VHPT.
Vợ chồng cô yêu nhau có lẽ bằng thứ tình nghệ sĩ, tình của những con người trót dính dáng tới nghiệp văn. Họ lập trong nhà hẳn một thư quán có ghi hai chữ cái tên nhau. Hàng đêm, mỗi khi cô trằn trọc khó ngủ, thầy thường lặng lẽ ôm đàn gảy những bản tình ca của Trịnh bên vai cô. Giọng hát của thầy không hay. Nhỏ, khô và gằn. Không thoát. (Tôi từng nghe thầy hát Như cánh vạc bay và sau đó cũng muốn mình được bay như cánh vạc, xa khỏi giọng hát thầy, **). Rồi mỗi đêm, những lần hai người giận nhau, thầy vẫn ôm đàn nhưng ra tựa lưng lên bậu cửa, vẫn hát Trịnh, nhưng không phải Tình nhớ, Biển nhớ, Như cánh vạc bay, Phôi pha mà chỉ một câu thôi: "Từng người tình bỏ ta đi, như những dòng sông nhỏ". Và tôi thì nhớ hai câu sau hơn cả: "Ôi những dòng sông nhỏ. Lời hẹn thề là những cơn mưa"..

1 nhận xét:

  1. Tôi nhớ em ngày nắng
    Tôi nhớ em ngày mưa
    Em dựa tôi ngày gió

    Tôi nhớ em buổi sáng
    Tôi nhớ em buổi trưa
    Tôi nhớ em buổi tối
    Em tìm tôi trong đêm

    Tôi nhớ em ngày xuân
    Tôi nhớ em đường hạ
    Tôi nhớ em chiều thu
    Em bên tôi đông giá

    Tôi có em lúc buồn
    Tôi có em lúc vui
    Em xa tôi lặng lẽ

    Trả lờiXóa